TTL
Tàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
TTL
Tàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 NovelSigh. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
  3. Nguy cơ (1)

Nguy cơ (1)

Edit: Sahara

Edit: Sahara

"Long La!"

Giữa lúc tâm tư Liên Nguyệt Sinh trăm mối ngổn ngang, thì thân mình Vân Lạc Phong đã đứng vững trên mặt đất.

Vân Lạc Phong liếc mắt nhìn lần lượt từng người một trong đám nam tử trẻ tuổi kia, đáy mắt dấy lên tia hàn quang lạnh thấu xương, làm nội tâm người bị nhìn đến cũng phát lạnh theo.

Trình Cao Nhã còn muốn nhục mạ Trình Vô Ngôn thêm thì đột nhiên nhìn thấy Long La đứng bên cạnh tộc trưởng, ả liền trừng lớn hai mắt.

"Thì ra liên minh Tự Do cũng chỉ có vậy!"

Trình Cao Nhã không biết toàn bộ tổ long tộc Tổ Long đều ở nơi này, nên chẳng những không biết sợ mà còn hừ lạnh một tiếng, nói: "Nha đầu thúi nhà ngươi lại còn dám xuất hiện ở đây? Ngày đó ngươi may mắn chạy trốn khỏi Trình gia ta, bây giờ rơi vào tay ta, ta xem thử còn có ai cứu được ngươi."

Vân Lạc Phong buông Liên Nguyệt Sinh ra, cất bước uyển chuyển đi về phía đám nam tử trẻ tuổi kia.

Chuyện ở Trình gia ngày ấy là ác mộng cả đời này của Long La.

"Ngươi là người phương nào? Lại dám xâm nhập liên minh Tự Do chúng ta?"

Hiện tại gặp lại Trình Cao Nhã, Long La liền sợ hãi, vội vàng trốn ra sau lưng tộc trưởng.

Thần sắc đám nam tử kia trở nên hốt hoảng, cùng nhau rút vũ khí chĩa về phía Vân Lạc Phong.

Tộc trưởng nhíu mày, từ cuộc đối thoại giữa Trình Vô Ngôn và Trình Cao Nhã, tộc trưởng đã đoán ra được thân phận của Trình Cao Nhã.

Ngay lập tức, tộc trưởng nổi cơn thịnh nộ, sát khí dâng cao mãnh liệt.

"Ta là người đến giết lũ người bại hoại các ngươi!"

Đáy mắt Trình Cao Nhã hiện lên tia âm lãnh, ả chuyển mắt nhìn lão giả chắn trước mặt Long La, khóe môi gợi lên độ cong châm chọc: "Thì ra kẻ đem Long La đi ngày ấy chính là ông! Không ngờ ông đã lớn tuổi như vậy rồi mà còn có sở thích quái đản, lại có hứng thú với tiểu cô nương mới lớn! Có điều ta khuyên ông một câu, mau trả Long La lại cho ta, nếu không, ông sẽ đắc tội với Trình gia ta!"

Vân Lạc Phong cong cong khóe môi, nàng vung tay nhấc lên một trận cuồng phong đánh về phía đám nam tử kia. Đám nam tử trẻ tuổi kia còn chưa kịp nhận ra điều gì thì thân thể đã bị cuồng phong thổi bay đi.

Tộc trưởng càng nhíu mày chặt hơn, nắm đấm nắm chặt đến kêu răng rắc.

Trong đó, có một người trùng hợp té xuống trước mặt vị trưởng lão dẫn đường cho Vân Lạc Phong.

Tộc trưởng cảm nhận được tâm trạng sợ hãi của con gái mình, ông xoa xoa đầu Long La trấn an, rồi bắn ánh mắt đầy sát khí về phía Trình Cao Nhã lần nữa.

"Trưởng lão, cuối cùng ngài cũng đến!" Người này còn chưa kịp vui mừng nói câu tiếp theo thì đã bị giọng nói lạnh lùng của vị trưởng lão cắt ngang.

Thấy lão già này dám làm lơ lời mình nói, Trình Cao Nhã liền cau mày: "Ta đang nói với ông, ông không nghe thấy sao? Tiểu nha đầu này là nô lệ của ta, ông không có tư cách mang nó đi."

"Chúng ta đều đã bị Lãng Tân Nguyệt lừa gạt! Lão minh chủ sớm đã giao ấn giám cho Nguyệt Thanh, còn có cả di ngôn của ngài, những gì minh chủ và Lãng Tân Nguyệt nói đều là bịa đặt. Vị cô nương này chính là nữ nhi thân sinh của Nguyệt Thanh, còn cô nương suýt bị các người làm nhục chính là Kim Dương công chúa của Kim Dương Quốc...."

"A?" Rốt cuộc tộc trưởng cùng mở miệng, giọng nói già nua đầy uy nghiêm, ánh mắt lạnh lùng lệ khí: "Ta lại không biết, con gái ta trở thành nô lệ của ngươi từ khi nào?"

Đám nam tử trẻ tuổi đồng loạt biến sắc, nhất thời quên cả xin tha mạng.

Con gái?

"Các ngươi tự cầu đa phúc đi!"

Trưởng lão bất đắc dĩ thở dài, liếc mắt nhìn đám người trẻ tuổi của liên minh một lần cuối rồi xoay người bỏ đi.

Trình Cao Nhã sửng sốt, lão già này là cha của Long La? Nói cách khác, ông ta cũng là tổ long?

Liên Nguyệt Sinh mang theo tâm trạng phức tạp nhìn chằm chằm bạch y nữ tử trước mặt mình.

Có điều, rất nhanh thì Trình Cao Nhã đã hồi phục tinh thần: "Ông là cha Long La thì sao chứ? Bất luận thế nào, ta cũng phải mang nó đi!"

"Hừ!"

Người được xem là thân nhân thì tự tay đẩy nàng vào hố lửa.

Tộc trưởng hừ một tiếng, khí thế lạnh thấu xương khuếch tán ra chung quanh, cũng mang theo uy áp mạnh mẽ.

Còn người vốn xa lạ thì lại......

Đưa tay giúp đỡ?

"Muốn đại tiểu thư chúng ta làm nô lệ cho ngươi, chỉ sợ ngươi chưa đủ tư cách này!"

Đại tiểu thư?

Nàng nên có cảm giác gì đây? Thất vọng.... Hay vui mừng?

"Cô nương!"

Tộc Tổ Long sao?

Trình Cao Nhã vốn không để tộc trưởng vào mắt bất thình lình nghe thấy câu này, thân mình ả lập tức run lên, hai mắt trừng lớn: "Ông nói Long La là đại tiểu thư tộc Tổ Long? Không thể nào! Lúc trước ta đã hỏi nó, nó nói nó chỉ là một con tổ long bình thường."

Đám nam tử trẻ tuổi ở đây cuối cùng cũng tiêu hóa xong những gì mà vị trưởng lão kia vừa nói, bọn họ không dám bày ra dáng vẻ kiêu căng như vừa nãy nữa, mà cùng nhau quỳ xuống cầu xin: "Xin cô nương tha cho chúng tôi một mạng, là chúng tôi có mắt không tròng, tin lầm lời gièm pha của Lãng Tân Nguyệt, xin cô nương tha cho chúng tôi lần này, về sau, chúng tôi tuyệt đối không dám tái phạm."

Nói xong, người nọ lập tức khấu đầu. Hai, ba cái đã làm cái trán xanh tím, nhưng hắn ta dường như không thấy đau, vẫn tiếp tục khấu đầu, lát sau, trán hắn bắt đầu chảy máu.

Khi Trình Cao Nhã nghe tin đại tiểu thư tộc Tổ Long mất tích thì trùng hợp gặp được Long La, nên đã hỏi thân phận Long La ngay lúc đó.

Khi đó, Long La hết lời thề thốt mình không phải là đại tiểu thư tộc Tổ Long.

Tuy nhiên, giờ phút này, hắn ta chỉ còn lại cảm giác khiếp sợ, đâu còn biết đến chút đau đớn này.

"Các ngươi vì tin lời gièm pha của Lãng Tân Nguyệt mới phạm phải sai lầm này? Thật sự là vậy sao?" Vân Lạc Phong nheo đôi mắt đầy ánh sáng tà mị, hỏi.

Nghe đến đây, Long La đi ra khỏi tấm lưng tộc trưởng, cắn chặt môi dưới nói: "Lúc ấy ta tưởng cha ta muốn gả ta cho một tên khốn, nên ta mới không dám nói ra thân phận của mình, sợ ngươi sẽ đưa ta về tộc Tổ Long."

Có sự thừa nhận của Long La, cả người Trình Cao Nhã càng run rẩy hơn, khí thế kiêu căng ngạo mạn lúc nãy mất sạch, mặt mày trắng bệch như tờ giấy.

Người nọ vội vã gật đầu: "Đúng vậy! Đúng thật là vậy!"

Vân Lạc Phong cười: "Thế nhưng, ta lại thấy các ngươi là bị dục vọng của chính các ngươi chi phối. Nếu các ngươi biết được Kim Dương có thể chất thuần âm, thì dù có Lãng Tân Nguyệt hay không, các ngươi cũng sẽ bắt Kim Dương công chúa. Mục đích chính là để thỏa mãn dục vọng của các ngươi."

"Ngươi lừa ta, ngươi lại lừa gạt ta..."

Theo mỗi một câu Vân Lạc Phong thốt ra, đám nam tử kia càng cảm nhận được áp lực trong không khí nặng nề thêm một phần.

Nếu sớm biết thân phận của Long La, sao ả dám làm ra chuyện như vậy được.

Vẻ mặt Long La có phần đau thương: "Sao ngươi có thể nói là ta lừa ngươi? Là ta quá ngu xuẩn! Ta cứu ngươi nên nghĩ rằng ngươi sẽ biết ơn ta, ai ngờ ngươi lại bắt nhốt ta, ngày ngày bắt ta trích tinh huyết. Nếu không nhờ gặp Vân cô nương, có lẽ..... Ta đã sớm bị ngươi tra tấn tới chết rồi!"

"Vì thế....." Vân Lạc Phong liếc nhìn bọn họ, lạnh lùng nói: "Các ngươi muốn tự mình nhảy xuống, hay là muốn ta giúp các ngươi nhảy xuống?"

Vân Lạc Phong chỉ tay xuống vực thẳm.

"Chạy!"

Đám nam tử cùng hít một hơi khí lạnh, quay sang nhìn nhau rồi bất ngờ lao mình chạy nhanh vế phía chân núi.

Nào ngờ, còn chưa chạy quá ba bước thì đã bị một bàn tay to túm lấy cổ áo ném thẳng xuống vực.

Chương trướcChương tiếp