TTL
Tàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
TTL
Tàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 NovelSigh. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
  3. Mở tiệc chiêu đãi (2)

Mở tiệc chiêu đãi (2)

: Sam Sam - DĐ LQĐ

Sau khi rời khỏi y học thần điển, ý thức của Vân Lạc Phong trở về trong phòng. Nàng cảm thấy có một bàn tay đang nhẹ nhàng xoa mặt nàng. Sự nóng bỏng trên đầu ngón tay của đối phương làm Vân Lạc Phong mở bừng hai mắt, tay nàng bất ngờ giơ lên bắt lấy tay đối phương. Trong mắt Vân Lạc Phong lóe tia sáng nguy hiểm.

"Vân Tiêu, ngươi đang làm gì?"

Nếu đối phương không phải Vân Tiêu mà đổi thành một nam nhân khác, có lẽ Vân Lạc Phong đã sớm quăng kẻ đó ra ngoài.

"Ta muốn ngắm nàng."

Vân Tiêu nhìn chằm chằm vào gương mặt của Vân Lạc Phong. Ánh sáng trong đôi mắt kia như một tia sét, đánh mạnh vào lòng Vân Lạc Phong.

Tên gia hỏa này rất ngốc nghếch về chuyện nam nữ. Sao tự nhiên có thể có ý tưởng hạ lưu đáng khinh như vậy?

Hiển nhiên, là nàng nghĩ nhiều rồi!

"Vân Tiêu." Sắc mặt Vân Lạc Phong dần dần bình thường lại. Lười biếng cười: "Ngươi lén lút vào phòng ta như vậy, ta còn tưởng là ngươi muốn làm ấm giường cho ta nữa chứ."

Vân Tiêu nhìn Vân Lạc Phong, ánh mắt hắn chân thành tha thiết mà kiên định: "Nếu nàng sợ lạnh, mỗi ngày ta đều làm ấm giường cho nàng."

"......"

Sắc mặt Vân Lạc Phong cứng đờ, thở dài bất đắc dĩ: "Vân Tiêu, ngươi có từng tiếp xúc với nữ nhân chưa?"

Vân Tiêu thành thật lắc đầu.

"Nha hoàn đâu?"

"Không có."

"Xuân cung đồ, chắc đã từng xem qua rồi chứ?"

"Xuân cung đồ? Đó là cái gì?"

Vân Tiêu nhíu mày, hiển nhiên là không hiểu Vân Lạc Phong đang nói tới cái gì.

Vân Lạc Phong xoa xoa trán: "Vậy bình thường ngoại trừ tu luyện thì ngươilàm cái gì?"

"Giết người."

Giọng nói của Vân Tiêu thật bình thản, dường như chuyện giết người cũng đơn giản như ăn cơm vậy, là một trong những việc sinh hoạt thường ngày của hắn.

"....."

Vân Lạc Phong không còn lời gì để nói nữa rồi. Nàng không ngờ rằng trên đại lục này còn có một người từ nhỏ đến lớn chưa từng tiếp xúc với nữ nhân. Những ngày tháng này hắn sống ở nơi nào vậy?

Cuối cùng thì đại lục này vẫn không giống như Hoa Hạ. Ở Hoa Hạ, cho dù không ra khỏi cửa thì vẫn biết được toàn bộ thế giới bên ngoài.

"Vân Tiêu." Vân Lạc Phong nhẹ nhàng cong môi, trên dung nhan tuyệt mỹ nở một nụ cười tà khí: "Một người ngu ngốc về chuyện nam nữ như ngươi sao đến giờ vẫn chưa bị cô gái khác vừa lừa tình vừa lừa người vậy?"

Đối với Vân Tiêu, nàng hết sức tò mò. Không biết trong những năm này hắn sống như thế nào? Lại có thể làm cho hắn trở nên.... đơn thuần như vậy.

Vân Tiêu nhíu nhíu mày: "Nữ nhân muốn tới gần ta, ta đều giết!"

Hắn chán ghét hơi thở trên người nữ nhân khác, phàm là nữ nhân tới gần hắn, đều bị hắn ném đi cho sói ăn. Đặc biệt là ánh mắt của bọn họ khi nhìn hắn, thật sự làm hắn chán ghét không chịu được.

Chỉ có Vân Lạc Phong.....

Ở cạnh nàng chẳng những không làm hắn chán ghét mà còn muốn thân cận.

"Tiểu thư."

Đúng lúc này, Khinh Yên vội vội vàng vàng chạy vào từ bên ngoài, thở hổn hển nói: "Thái tử điện hạ cho người tới, nói muốn gặp tiểu thư."

Từ sau khi Vân Lạc Phong dọn ra ở phía sau núi, chỉ có Vân Tiêu Và Khinh Yên là được phép ra vào nơi này. Nhưng cho dù là với hai người bọn họ thì Vân Lạc Phong cũng không để Vân Thanh Nhã lộ diện trước mặt bọn họ.

"Thái tử?" Vân Lạc Phong duỗi chân một cái, từ trên giường bước xuống: "Đi! Ta muốn xem thử Thái tử tìm ta lại là vì chuyện gì?"

"Dạ! Tiểu thư."

Khinh Yên cười hì hì chạy theo sau Vân Lạc Phong, cùng đi ra khỏi phòng.

Chờ hai bóng dáng chủ tớ hoàn toàn biến mất. Vân Tiêu nhíu nhíu mày, lạnh lùng nói: "Lâm Quỳnh!"

Chương trướcChương tiếp