TTL
Tàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
TTL
Tàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 NovelSigh. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
  3. Lão gia tử bị dọa (4)

Lão gia tử bị dọa (4)

: Kim Phượng

: Kim Phượng

Mắt thấy thiếu nữ đã mở ra thông đạo ngầm, Vân Lạc phục hồi tinh thần lại, không có bất hề chần chờ liền đi theo Vân Lạc Phong xuống cầu thang.

Vân Lạc Phong liếc mắt nhìn lão gia tử: "Phản ứng của người dường như luôn chậm hơn người khác một nhịp vậy?"

Nửa năm qua, lão gia tử vì không quấy rầy hứng thú của Vân Lạc Phong nên cũng không tới sân huấn luyện ngầm này, nhưng hôm nay, lúc trông thấy sân huấn luyện ngầm xa hoa này, cả người hắn đều bị chấn kinh.

Nếu lúc trước lão nhân nghe thấy lời này của Vân Lạc Phong, chắc chắn sẽ bị chọc giận một trận, nhưng bây giờ đầu óc của ông đều bị làm cho choáng váng, làm sao còn nghe được một chữ nào của Vân Lạc Phong nữa.

Trong võ trường huấn luyện to như vậy chia làm mấy cái lôi đài, những lôi đài này đều được đắp nặn cực kỳ nghiêm cẩn kiên cố, xa xa nhìn lại có một loại khí thế uy nghiêm.

Đó chính là Tụ Linh Dược đã làm chấn động toàn bộ hoàng thành đấy! Hơn nữa, hôm nay lúc ông đi tranh Tụ Linh Dược còn phải chịu một trận nhục nhã! Thật không nghĩ tới Tụ Linh Dược kia lại xuất xứ từ trong tay cháu gái nhà mình?

Loại kinh hỉ mãnh liệt này làm trái tim của ông run rẩy, toàn bộ thân mình hơi đứng không vững, thiếu chút nữa là té ngã xuống đất.

Ngoài ra, trong võ trường huấn luyện còn có vô số phòng ốc cho người cư trú, đông ấm hạ mát, thập phần thích ý.

“Nha đầu, rốt cuộc cháu đào cái hố lớn này khi nào? Vì cái gì một cái võ trường huấn luyện lớn như vậy lúc cháu đào một chút động tĩnh cũng không có?”

"Bởi vì cháu sợ người sẽ như bây giờ nên mới lựa chọn tạm thời giấu chuyện Tụ Linh Dược. Ai ngờ người lại phá của như vậy, lại muốn mất gấp đôi giá cả để mua Tụ Linh Dược về." Vân Lạc Phong lắc lắc đầu, than nhẹ một tiếng: "Đúng rồi gia gia, thực lực hiện tại của người là Cao Linh Giả sơ cấp phải không?"

Lão gia tử khiếp sợ đến nhìn về phía Vân Lạc Phong.

Cảm xúc của lão nhân gia đang từ từ hòa hoãn lại, nghe thấy câu hỏi của Vân Lạc Phong, ông gật gật đầu, đầu vẫn còn hơi choáng váng.

Ông thật sự rất khó tin tưởng, dưới tình huống không ai phát hiện nha đầu này lại có thể đào ra một cái hố lớn như vậy?

"Cháu cảm thấy người đã tới ngưỡng cửa đột phá rồi!" Vân Lạc Phong vuốt ve cằm, làm như sợ lão nhân gia còn chưa bị dọa đủ, vì vậy bồi thêm một câu: "Gia gia, người còn nhớ vị sư phụ mà cháu đã nhắc đến với người không? Tụ Linh Dược này là do ông ấy cho cháu, đợi qua thêm một thời gian, cháu sẽ giúp người tăng thực lực lên Cao Linh Giả trung cấp."

Công trình như vậy không mất mấy tháng là không thể hoàn thành!

Vân Lạc Phong biết sau khi lão gia tử bình tĩnh lại thì nhất định sẽ tò mò về lai lịch của Tụ Linh Dược, vì vậy nàng lại dọn vị sư phụ hư cấu kia ra làm bia.

Trái tim lão nhân vất vả lắm mới bình tĩnh lại, giờ lại bị câu nói của Vân Lạc Phong làm suy sụp, chân ông lảo đảo một cái, ngã ngồi thật mạnh lên ghế, dùng sức thở hổn hển.

“Chuyện này ít nhiều nhờ tiểu gia hỏa này trợ giúp.” Vân Lạc Phong cười tà khí, nói.

"Người không sao chứ?"

Sau khi dứt lời, một cái đầu nhỏ lộ ra khỏi ống tay áo của nàng, mắt to đáng yêu quét sạch một vòng ở bốn phía rồi dừng lại ở trên người Vân Lạc, chi chi kêu to hai tiếng.

“Đây là Tầm Kim Thử?” Sắc mặt Lão gia tử càng thêm chấn động, “Hơn nữa còn là Tầm Kim Thử Cao Linh Giả sơ cấp?”

Vân Lạc Phong hoảng sợ, vội vàng bước tới vỗ ngực lão gia hỏa. Tuy đã sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng không nghĩ tới năng lực chịu đựng của lão gia hỏa lại kém như vậy.

Không thể nào! Tầm Kim Thử là linh thú vô dụng nhất, nghe nói cả đời cũng không thể đột phá đến Sơ Linh Giả trung cấp, làm sao có khả năng tới Cao Linh Giả? Chẳng lẽ là tri thức từ trước đến nay của ông có sai lầm?

Kỳ thực, nếu đổi lại là một tên ăn mày suốt ngày chịu đựng người khác khi dễ, bỗng nhiên có một ngày tiền của phi nghĩa từ trên trời rớt xuống, có được mười ngàn vạn lượng, sợ rằng phản ứng của tên ăn mày càng thêm kịch liệt. Nếu như yếu tim một chút, nói không chừng đã hôn mê bất tỉnh.

"Nha đầu thối này! Ngươi đây là chê lão tử sống dai quá, nên muốn hù chết lão tử phải không?" Cuối cùng Vân Lạc cũng bình tĩnh lại được, câu đầu tiên ông mở miệng nói chuyện chính là mắng Vân Lạc Phong một trận: "Sau này có chuyện gì thì cháu nói từng cái một cho ta biết. Hai chuyện kinh thiên động địa như vậy lại đặt chung một chỗ, lão tử không bị cháu hù chết là mạng lớn rồi."

“Ngày hôm qua nó vừa mới đột phá đến Cao Linh Giả.” Vân Lạc Phong nhẹ nhàng vuốt ve đầu nhỏ của Trà Sữa, nhếch môi: “Đương nhiên, tiểu gia hỏa này không tính là kinh hỉ cháu cho người, hôm nay cháu mang người tới nơi này chủ yếu là để người gặp một người.”

Vân Lạc Phong cười tà khí: "Không phải là bởi vì cháu lo lắng lúc giúp người tăng lên thực lực lại dọa người một lần nữa, nên mới dứt khoát nói luôn hai chuyện ra hay sao?"

Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên từ hậu phương truyền đến, làm lão gia tử vốn đang ở trong nghi hoặc bỗng nhiên cứng đờ mình.

"Phong nhi, cháu nói thật sao? Cháu thật sự có thể giúp gia gia tăng lên thực lực?" Hai mắt Vân Lạc tỏa sáng: "Nếu thực lực của ta có thể tăng thêm một bậc, vậy khoảng cách giữa ta và tên đệ nhất cao thủ Long Nguyên Quốc càng gần thêm một bước."

“Phụ thân, người đã đến rồi?”

Lão gia tử cứng đờ quay đầu, đột nhiên, một dung nhan tuấn mỹ thanh nhã xuất hiện trong tầm mắt ông.

Đệ nhất cao thủ Long Nguyên Quốc dù ở cấp bậc Cao Linh Giả giống Vân Lạc, nhưng vị cao thủ kia là Cao Linh Giả cao cấp, không cùng cấp bậc Cao Linh Giả sơ cấp của Vân Lạc.

"Đương nhiên là thật!" Vân Lạc Phong gật đầu: "Nhưng cháu cần thêm thời gian, chỉ cần cho cháu đủ thời gian, không chỉ giúp người tăng thực lực lên, cháu còn có thể giúp nhị thúc khôi phục lại thực lực lúc xưa."

“Thanh Nhã, không phải con ở sau núi sao? Vì cái gì lại xuất hiện ở sân huấn luyện? Hơn nữa, chân của con……”

Đến giờ phút này, Vân Lạc mới đột nhiên nhận ra nam tử không có ngồi ở trên xe lăn mà là đứng ở trước mặt ông! Hai chân của hắn rất là thẳng tắp, thân hình cao dài, trên dung nhan anh tuấn không còn ưu thương của quá khứ, thay vào đó chính là tươi cười tràn ngập tự tin.

"Ha ha ha!"

Vân Lạc cười lớn, tiếng cười của ông vang vọng toàn bộ trên dưới Vân gia.

Giống như thiếu niên thiên tài mười năm trước kia nổi tiếng toàn bộ Long Nguyên Quốc.

"Thật không hổ là cháu gái của Vân Lạc ta! Bây giờ ta cảm thấy rất may mắn vì cháu đã từ hôn với thái tử! Tên thái tử kia chỉ thích hợp với loại nữ tử như Mộ Vô Song, hắn làm sao có thể xứng cháu gái bảo bối của ta! Hơn nữa ta tin không bao lâu nữa hắn nhất định hối hận với quyết định của chính mình."

“Đây…… đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?” Giọng nói của lão nhân hơi hơi run rẩy, “Hai người các ngươi mau nói cho ta, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Gia gia.” Vân Lạc Phong nhìn Vân Thanh Nhã, chậm rãi đi đến trước mặt lão nhân, dương môi cười nói, “Kỳ thật nửa năm trước, cháu cũng đã thế nhị thúc khôi phục thương thế, nhưng bởi vì thúc ấy tê liệt mười năm, không thể hành tẩu nhanh nhẹn như người bình thường, cần phải học tập đi đứng lại từ đầu, bởi vậy cháu mới vẫn luôn không có nói cho người chuyện này, hiện giờ nhị thúc đã có thể hành động tự nhiên, cũng là thời điểm cháu báo tất cả sự tình cho người.”

Cả người lão nhân run run, ánh mắt nhìn về phía Vân Thanh Nhã từ lúc ban đầu khiếp sợ biến thành kích động, rồi mới đột nhiên nhớ tới cái gì đó ông đột nhiên quay đầu lại, một phen kéo lấy vạt áo của Vân Lạc Phong, tức giận rống: “Nha đầu thúi này, còn có chuyện gì lén gạt lão tử, mau nói hết cho lão tử biết rõ ràng!”

Chương trướcChương tiếp