TTL
Tàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
TTL
Tàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 NovelSigh. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Công Lược Boss Phản Diện
  3. Quyển 6 - Chương 6: Vai ác ngụy bạch liên hoa (6)

Quyển 6 - Chương 6: Vai ác ngụy bạch liên hoa (6)

"Lạnh quá..."

Cố Trạch Thần bị lạnh lẽo đánh thức. Hắn nhấc môi nỉ non, chỉ cảm thấy toàn thân như bị trói, chìm sâu dưới đáy biển, tay chân lạnh băng gần như cứng đờ, đầu đau đớn nặng nề như đeo chì.

Hắn chậm rãi mở hai mắt, ánh sáng nhu hòa trong phòng liền rơi vào đáy mắt.

Mùi hương nhàn nhạt cùng bức màn in hoa lam nhạt trước mắt khiến hắn có chút ngây người.

"Anh đã tỉnh?"

Bên tai vang lên âm thanh quen thuộc, theo tiếng nói nghiêng đầu nhìn tới ——

An Tình một tay chống cằm, nhướng mày, môi đỏ khẽ cong, ghé vào bên giường nhìn hắn chằm chằm. Khoảng cách rất gần khiến từng lỗ chân lông trên mặt rất nhỏ đều có thể nhìn thấy.

Hắn hơi hơi sửng sốt, liếc mắt nhìn bốn phía, chợt thở dài, ngón tay xoa xoa trán.

"Xin lỗi."

"Anh hôm qua bỗng nhiên té xỉu" Cô nheo lại đôi mắt.

Khó được Cố công tử thất thố một ngày, hắn mỗi ngày đều giả dạng như vậy thật vất vả. Cơ hội như vậy, cô như thế nào không thể tận tình cười nhạo hắn một chút?

Đối với hắn mà nói, loại sai lầm này cũng có thể không nhắc tới, nhưng cố tình cô lại không dễ dàng buông tha hắn.

"Em nhớ rõ đã từng nói với anh..."

Cô nhìn hắn, lại nói: "Nên uống ít rượu?", trong giọng nói đã lộ ra một hai phần tức giận.

"Lúc ấy anh đã đồng ý với em thế nào?"

"A?" Âm cuối bỗng chốc tăng lên khiến hắn trong lòng bỗng cảm thấy lộp bộp một chút.

Miễn cưỡng cười cười, hắn khó xử nói: "Anh đã cố gắng..."

Cô nhìn chằm chằm hắn, vẫn nheo mắt, toàn thân trên dưới toát ra cỗ nguy hiểm, không có một chút ý tứ muốn tha hắn.

Cố Trạch Thần sửng sốt, nghiêng mặt nhìn cô, sau liền nhắm chặt mắt.

Sau một lúc lâu, mắt liền trừng lớn, bộ dáng tỏ vẻ đáng thương hướng An Tình nói: "Thực lạnh..."

An Tình vừa quay đầu liền thấy hắn vòng tay ôm lấy thân thể đang co lại của mình, hơi giống tiểu động vật bị vứt bỏ

Chương trướcChương tiếp